《三字经》,是中国的传统启蒙教材。在中国古代经典当中,《三字经》是最浅显易懂的读本之一。小编整理的三字经带拼音有助于小朋友们掌握国学知识!
rén zhīchū xìng běnshàn
人之 初,性本 善。
xìng xiāngjìn xí xiāngyuǎn
性相 近,习相 远。
gǒu bújiào xìng nǎiqiān
苟不 教,性乃 迁。
jiào zhī dàoguì yǐ zhuān
教之 道,贵以 专。
xī mèngmǔzé lín chǔ
昔孟 母 ,择邻 处。
zǐ bùxuéduàn jī zhù
子不 学 ,断机 杼。
dòu yān shānyǒu yì fāng
窦燕 山 ,有义 方。
jiào wǔzǐmíng jù yáng
教五 子 ,名俱 扬。
yǎng bú jiàofù zhī guò
养不 教 ,父之 过。
jiào bù yánshī zhī duò
教不 严 ,师之 惰。
zǐ bùxué fēisuǒ yí
子不 学 ,非所 宜。
yòu bùxuélǎo hé wéi
幼不 学 ,老何 为。
yù bùzhuó bù chéngqì
玉不 琢 ,不成 器。
rénbùxuébù zhī yì
人不 学 ,不知 义。
wèi rénzǐ fāng shàoshí
为人 子 ,方少 时。
qīn shīyǒuxílǐ yí
亲师 友 ,习礼 仪。
xiāng jiǔ líng néng wēnxí
香九 龄 ,能温 席。
xiào yú qīnsuǒ dāng zhí
孝于 亲 ,所当 执。
róng sìsuì néng ràng lí
融四 岁 ,能让 梨。
mǎ niúyáng jī quǎnshǐ
马牛 羊 ,鸡犬 豕。
cǐ liùchù rénsuǒ sì
此六 畜 ,人所 饲。
yuēxǐnùyuēāi jù
曰喜 怒 ,曰哀 惧。
àiwùyùqī qíng jù
爱恶 欲 ,七情 具。
páotǔgémù shí jīn
匏土 革 ,木石 金。
sī yǔzhúnǎi bā yīn
丝与 竹,乃八 音。
gāo zēngzǔfù ér shēn
高曾 祖 ,父而 身。
shēn érzǐzǐ ér sūn
身而 子 ,子而 孙。
zì zǐsūnzhì xuán zēng
自子 孙 ,至玄 曾
nǎi jiǔzúrén zhī lún
乃九 族 ,人之 伦。
fùzǐēnfū fù cóng
父子 恩 ,夫妇 从。
xiōng zéyǒudì zé gōng
兄则 友 ,弟则 恭。
zhǎng yòu xùyǒu yǔ péng
长幼 序 ,友与 朋。
jūn zéjìng chén zé zhōng
君则 敬 ,臣则 忠。
cǐshíyì rén suǒtóng
此十 义 ,人所 同。
fán xùn méngxū jiǎng jiū
凡训 蒙 ,须讲 究。
xiáng xùn gǔmíng jù dòu
详训 诂 ,明句 读。
wéi xuézhěbì yǒu chū
为学 者 ,必有 初。
xiǎo xuézhōng zhì sìshū
小学 终 ,至四 书。
lún yǔzhěèr shí piān
论语 者 ,二十 篇。
qúndìzǐjì shàn yán
群弟 子 ,记善 言。
mèng zǐzhěqī piān zhǐ
孟子 者 ,七篇 止。
jiǎng dào déshuō rén yì
讲道 德 ,说仁 义。
zuò zhōngyōngzǐsī bǐ
作中 庸 ,子思 笔。
zhōng bù piān yōngbú yì
中不 偏 ,庸不 易。
dà xiǎodàizhùlǐjì
大小 戴 ,注礼 记。
shù shèng yánlǐ yuè bèi
述圣 言 ,礼乐 备。
yuē guó fēngyuē yǎ sòng
曰国 风 ,曰雅 颂。
hàosìshī dāng fěng yǒng
号四 诗 ,当讽 咏。
shī jìwáng chūn qiū zuò
诗既 亡 ,春秋 作。
xià chuán zǐjiā tiān xià
夏传 子 ,家天 下。
sì bǎizǎi qiān xiàshè
四百 载 ,迁夏 社。
tāng fá xiàguó hào shāng
汤伐 夏 ,国号 商。
liù bǎi zǎizhì zhòu wáng
六百 载 ,至纣 亡。
zhōu wǔ wángshǐ zhū zhòu
周武 王 ,始诛 纣。
bā bǎizǎi zuì chángjiǔ
八百 载 ,最长 久。
zhōu zhé dōng wáng gāngzhuì
周辙 东 ,王纲 坠。
Chěng gān gēshàng yóu shuì
逞干 戈 ,尚游 说。
shǐ chūn qiū zhōng zhànguó
始春 秋 ,终战 国。
wǔ bàqiáng qī xióng chū
五霸 强 ,七雄 出。
yíng qínshì shǐ jiānbìng
嬴秦 氏 ,始兼 并。
chuán èr shìchǔ hàn zhēng
传二 世 ,楚汉 争。
gāo zǔxīnghàn yè jiàn
高祖 兴 ,汉业 建。
zhì xiào ping wáng mǎngcuàn
至孝 平 ,王莽 篡。
guāng wǔ xīngwéi dōng hàn
光武 兴 ,为东 汉。
sì bǎinián zhōng yú xiàn
四百 年 ,终于 献。
wèi shǔwú zhēng hàn dǐng
魏蜀 吴 ,争汉 鼎。
hào sānguóqì liǎng jìn
号三 国 ,迄两 晋。
song qíjì liáng chén chéng
宋齐 继 ,梁陈 承。
wéi nán cháodū jīn líng
为南 朝 ,都金 陵。
běi yuán wèifēn dōng xi
北元 魏 ,分东 西。
yǔ wénzhōuyǔ gāo qí
宇文 周 ,与高 齐。
dài zhìsuíyìtǔ yǔ
迨至 隋 ,一土 宇。
bú zàichuan shī tǒng xù
不再 传 ,失统 绪。
táng gāozǔqǐ yì shī
唐高 祖 ,起义 师。
chú suí luàn chuàng guó jī
除隋 乱 ,创国 基。
èr shíchuán sān bǎi zǎi
二十 传 ,三百 载。
liáng miè zhīguó nǎi gǎi
梁灭 之 ,国乃 改。
liáng tángjìn jí hànzhōu
梁唐 晋 ,及汉 周。
chēng wǔdài jiē yǒu yóu
称五 代 ,皆有 由。
yán sòng xīng shòu zhōu shàn
炎宋 兴 ,受周 禅。
shí bāchuán nán běi hùn
十八 传 ,南北 混。
liáo yǔjīndì hào fēn
辽与 金 ,帝号 纷。
dài miè liáo sòng yóu cún
迨灭 辽 ,宋犹 存。
zhì yuán xīng jīn xù xiē
至元 兴 ,金绪 歇。
yǒu sòngshì yì tong miè
有宋 世 ,一同 灭。
bìng zhōng guó jiān róng dí
并中 国 ,兼戎 狄。
míng tàizǔ jiǔ qīn shī
明太 祖 ,久亲 师。
chuán jiàn wén fāng sì sì
传建 文 ,方四 祀。
qiān běi jīng yǒnglè sì
迁北 京 ,永乐 嗣。
dài chóng zhēn méi shānshì
迨崇 祯 ,煤山 逝。
qīng tàizǔ yīng jǐng mìng
清太 祖 ,膺景 命。
jìng sìfāngkè dà dìng
靖四 方 ,克大 定。
zhì xuān tǒng nǎi dà tóng
至宣 统 ,乃大 同。
shíèr shì qīngzuò zhōng
十二 世 ,清祚 终。
dú shǐzhě kǎo shílù
读史 者 ,考实 录。
tōng gǔjīn ruòqīn mù
通古 今 ,若亲 目。
kǒuérsong xīn ér wéi
口而 诵 ,心而 维。
cháo yúsīxīyú sī
朝于 斯 ,夕于 斯。